Le Figaro: Chào Carlo, ở tuổi 58, ông đã có mọi thứ với nhân cách cầu thủ lẫn HLV.Phải chăng ông là một người hạnh phúc?
Carlo Ancelotti: Hạnh phúc biết nhịn nhường nào! Tôi thích những gì đã làm, thích được là chính tôi, nhưng thật khó khi nói về cá nhân. Tôi thích đào tạo các cầu thủ mỗi ngày, thậm chí cả những lúc chỉ trích bủa vây. Tôi ở Munich, tôi thì thầm với các cầu thủ, làm việc với các trợ lý, chuẩn bị trước trận, thi đấu, tôi chẳng thể không hạnh phúc. Với tôi, môn thể thao vua là niềm ham, không phải là công việc. Với tất cả những lý vì này, nhưng tôi xin nhấn mạnh rằng tôi không cảm thấy nhiều sức ép ở đây. Vấn đề có thể với tôi chỉ liên quan tới đá banh, chứ không phải cuộc sống bản thân. bởi thế, tôi chẳng bao giờ mất ngủ. Tôi biết điều gì sẽ xảy ra.
Với kinh nghiệm đã tích lũy, tôi thuận lợi để hiểu mọi chuyện và tìm ra cách giải quyết tối ưu.
dìu dắt Bayern, ông đang có một hưởng thụ thú vị?
Mọi thứ đều ổn thỏa, từ sân cỏ tới phòng thay đồ. Hơn nữa, Munich là một thành phố rất đẹp, mọi người tôn trọng tôi, tôi có thể đến rạp chiếu phim hay nhà hàng nhưng mà không hề bị phiền nhiễu. gian truân độc nhất vô nhị của tôi chính là tiếng Đức! Tôi học 3 buổi 1 tuần với một thầy giáo đầu ngành mà văn phạm tiếng Đức quá tinh vi, không giống như tiếng Pháp hoặc Anh, nhì ngôn ngữ nhưng tôi dùng rất thành thạo.
Đêm nay ông sẽ gặp mặt lại PSG. Vậy ông cảm thấy thế nào?
Rất phấn khích. Tôi sẽ chạm mặt một PSG đã đổi thay rất nhiều kể từ sau khi tôi ra đi năm 2013. Đội bóng đã văn minh, giàu kinh nghiệm hơn sau rất nhiều đầu bốn. bây chừ PSG thực thụ là một đội bóng to. Tôi hạnh phúc được rút lại sân Công viên các Hoàng tử, chạm mặt lại các CĐV, chạm mặt lại các cầu thủ như Thiago Silva, Adrien Rabiot, Thiago Motta, Marco Verrati, Javier Pastore. Chúng tôi luôn giữ mối quan hệ rất tốt. Tôi thực thụ nhớ họ. Tôi cũng vẫn giữ liên lạc với Nasser (chủ tịch PSG Nasser al-Khelaifi).
Kỷ niệm nào đáng nhớ nhất của ông tại Paris?
quán quân Ligue 1 sau 14 năm chờ đợi. Chúng tôi như phát điên. Đổ ra đường, ăn mừng thành công ở Khải Hoàn môn, ở đại lộ Champs Elysées. Tôi luôn nhớ những tháng ngày làm việc tại PSG. Tôi đã giúp CLB tái cơ cấu đội hình, thay đổi từ bên trong, khác lạ tinh thần thi đấu và PSG đã dần trưởng thành theo thời gian.
Ngay cả sau này chúng tôi chạm mặt những vấn đề lúc tôi muốn đến Real Madrid, thì nghĩ tới Paris, tôi luôn cảm thấy hạnh phúc.
Nếu được thay đổi 1 thứ khi còn làm việc tại PSG, ông muốn thay đổi điều gì?
Phần kết câu chuyện của tôi với PSG. Lúc tôi muốn ra đi, CLB lại muốn giữ tôi ở lại, nên tôi đã có một thái độ không phải cho lắm. Chúng tôi đã có những vấn đề bé. Đó là thời kỳ gian truân, mối quan hệ với Nasser biến thành phức tạp hơn. mà thời kì đã chữa lành tất cả. Giờ mối quan hệ của chúng tôi lại rất tốt. Tôi đã gửi tin nhắn cho Nasser chúc mừng PSG ở trận lượt đi vòng 1/8 Champions League với Barca (thắng 4-0) mùa trước và một tin nhắn khác chúc họ may mắn ở lượt về.
Còn sau khi PSG thảm bại 1-6 và bị out, tôi không đủ dũng khí để gửi tin nhắn cho ông ấy. Nó đau khổ giống như chính tôi trong trận phổ biến kết Champions League 2005 với Milan vậy. Chúng tôi thua 1 cách khó tin trên loạt đá penalty may rủi trước Liverpool sau khi đã dẫn 3-0.
Điều gì khiến ông nhớ nhất ở Paris?
Tháp Eiffel! Tôi sống ở quảng trường Trocadero với một góc view thật lộng lẫy. Khó mà không hạnh phúc khi ở đó được. Nơi đây tôi cũng được tôn trọng và tôi luôn tôn thờ vẻ đẹp của Paris. Tôi cũng mê đồ ăn nơi này. Tôi thường nhớ tới nhiều nhà hàng yêu mến tại Paris.
Điểm không giống nhau bự nhất giữa Bayern và PSG là gì?
Với Neymar và Kylian Mbappe, PSG đang tự họa chân dung chính mình. Còn Bayern, tất cả đã rõ ràng. Từ nhiều năm nay, Bayern là một cá tính biệt lập, không lẫn vào đâu. Không giống như PSG. nhưng hiện tại, PSG đang đạt đến ngưỡng của những CLB tốt nhất châu Âu. Nếu người chơi mua về những cầu thủ giỏi, người chơi cần có thời gian để họ thích ứng và làm nên thương hiệu cho đội bóng. Đó là hành trình mà PSG đang đi.
PSG có Neymar, Mbappe và cả Alves nữa, điều đó có làm ông sợ không?
Không. Tôi không sợ, nhưng tôi tôn trọng PSG. Họ đã luôn cố gắng để béo mạnh và hàng công của họ sẵn sàng đối đầu với Bayern, Real hay Barca. Hơn nữa, PSG không chỉ có Mbappe và Neymar. Họ còn là cả một số đông kết đoàn, vững mạnh, có chiều sâu. PSG không phải chỉ có 3 tiền đạo Mbappe, Cavani và Neymar.
Ông nghĩ sao về những ầm ĩ lòng vòng việc Verratti muốn sang Barca Hè vừa rồi?
Tôi không thích những cách cư xử như vậy. Trong mỗi kỳ chuyển nhượng, nhiều cầu thủ muốn ra đi, nhưng mà tôi không biết họ thực sự muốn rời CLB hay chỉ làm màu như vậy để cải thiện hợp đồng của mình.
Và Verratti…
Cậu ấy muốn “nâng cấp” hợp đồng. Tôi biết điều đó (mỉm cười).
Ông có theo dõi sự hiện đại của các cầu thủ trẻ tại PSG không?
Có chứ. Tôi dõi theo Rabiot và thấy cậu ấy ngày càng văn minh. Có một tiền vệ trẻ rất khó nhớ tên, khó phát âm… À phải rồi, Nkunku. Cậu ấy rất khá, sẽ biến thành một cầu thủ tầm cỡ. Có nhiều cầu thủ chất lượng trưởng thành từ lò đào tạo trẻ của PSG như Kingsley (Coman), Alphonse Areola, Mike Maignan (thủ môn đang bắt cho Lille), Jean-Kevin Augustin (tân binh của Leipzig),…
Liệu có một ngày nào đó ông rút lại dìu dắt PSG?
Trong đá banh, mọi thứ đều có thể. nhưng ngày nay đang ở Munich và rất ưng ý. Khi nào Bayern mỏi mệt do tôi, chúng tôi sẽ bắt tay nhau và nói lời giã từ (cười lớn); chỉ khi ấy tôi thế hệ nghĩ đến mai sau. Không phải bây giờ! ≫> Trực tiếp đá gà ăn tiền
Ông đã giành mọi danh hiệu, vậy khi nảo ông tính chuyện nghỉ hưu?
Khoảng 10 hay 15 năm nữa. nhưng mà tôi nhấn mạnh, đá banh không phải là công tác, mà là niềm đam mê của tôi. Trái bóng tròn đã chọn tôi. Đó là định mệnh.
Ông có định sang Trung Quốc hay Mỹ không?
Tôi không biết. nhưng mà tôi muốn góp sức ở châu Âu, nơi có sự cạnh tranh khốc liệt nhất.
Có cảm giác ông miễn dịch với các loại stress, sức ép,…
Ở đây tôi không chịu nhiều sức ép vì tôi…không đọc báo. Anh biết tại sao không?
bởi vì tôi không hiểu tiếng Đức! (Cười). Chỉ khi cầu thủ không ưng ý, có vấn đề thế hệ khiến tôi đau đầu. Còn những chỉ trích từ bên ngoài thì tôi không quan tâm.
gian truân nhất với một HLV là gì, thưa ông?
Quản lý các cầu thủ. cổ vũ, lắng tai họ hàng ngày. Điều tế nhì nhất không phải kỹ chiến thuật, nhưng mà là khía cạnh tâm lý. người chơi không thể nói với họ như một cầu thủ, nhưng mà phải là một loài người. Tôi thân cận với họ như một người thân phụ, người anh, người game thủ, rồi mới là người thầy. Thành thực mà nói, tôi không phải là HLV, tôi chỉ làm công việc của một HLV. Khi các cầu thủ hiểu điều đó, người chơi sẽ thuận lợi đề cập tới những vấn đề khác.
Ông có quan tâm đến mạng xã hội không?
Tôi không hiểu và cũng không quan tâm. Tôi hay gọi mạng xã hội là “sự cô độc của máy tính bảng thông minh”. Tôi cấm các cầu thủ lên mạng xã hội khi ăn cùng nhau. Mọi lúc khác, thì họ làm gì tùy thích.
Và chung cục, Franck Ribery đã ném áo đấu đi sau một chọn lọc chiến thuật của ông. Ông giải quyết vấn đề này thế nào?
Mỗi cầu thủ phải hiểu được lời nhắn của HLV. Franck đã không hiểu tại sao tôi lại thay cậu ấy. Tôi đã giải thích cho cậu ấy hiểu. Franck là một người thẳng thắn và chân thực, cậu ấy nói những gì mình nghĩ. Với những người như thế, game thủ sống rất dễ chịu. Chúng tôi có thể căng với nhau, lên giọng với nhau nhưng mà hai ngày sau, mọi thứ sẽ lại đâu vào đấy.
Ở nhà, có gì khiến ông giận dữ không?
Tôi không có vấn đề gì với vợ. Cuộc sống của chúng tôi an ninh và hòa thuận. Mỗi lần thay đổi CLB tôi đều hỏi ý kiến cô ấy. Lời khuyên của cô ấy luôn rất quan yếu với tôi. hiền thê tôi tinh thông tiếng Anh, Tây Ban Nha, Pháp và chẳng có gì gian nan để cô ấy thích ứng. Nếu người chơi không có gì lo âu từ hậu phương, game thủ sẽ làm việc hiệu quả và tốt nhất. Với tôi là như thế. Tôi có một hậu phương lớn!
Xin cám ơn ông về cuộc thì thầm thú vị này. Chúc ông sức khỏe và thành công!
Đá gà ngay tại nhà và nhận khuyến mại cực phệ khi đăng ký tham dự tại: đá gà tre miền tây